Arsenal đại thắng theo một cách kinh ngạc ở Stamford Bridge sẽ là một dịp hay để nói về thứ tình yêu mà Anteros tạo ra...Arsenal đã vượt qua một bài kiểm tra cực kỳ quan trọng1. Một trong những tác phẩm điêu khắc nổi tiếng nhất của London, là tượng thần Anteros ở quảng trường Piccadilly. Sẽ rất nhiều tài liệu du lịch hoặc bài báo nói với bạn rằng ở quảng trường Piccadilly là tượng thần tình yêu Eros. Nhưng đó là Anteros, người em trai của Eros.
Gần như không thể phân biệt hai vị thần ấy với nhau. Cả hai đều mang hình hài của một chú bé có đôi cánh thiên thần và cầm cung tên. Cả hai đều là thần tình yêu. Nhưng nếu Eros phụ trách sự bắt đầu của tình yêu theo chiều thứ nhất, tình yêu khởi phát từ người đang yêu đến đối tượng được yêu, thì Anteros, đứa con mà Aphrodite đã sinh ra cho Eros “có anh có em”, phụ trách tình yêu theo chiều còn lại. Tên của ngài, có tiền tố “ant” (ngược lại) đi với tên của người anh trai “eros” (tình yêu), nghĩa là “tình yêu được đáp lại”.
Khi nhà điêu khắc Alfred Gilbert dựng lên bức tượng Anteros ở Piccadilly, thứ sau này trở thành một trong những biểu tượng của London, ông tuyên bố rằng: “Anteros phản ánh một thứ tình yêu trưởng thành, đối nghịch với sự phù phiếm của Eros”.
Thứ tình yêu mà London thờ phụng, là một tình yêu của những người trưởng thành, trọn vẹn từ cả hai phía, chứa đựng cả lòng trung thành và trách nhiệm.
2. Arsenal đại thắng theo một cách kinh ngạc ở Stamford Bridge sẽ là một dịp hay để nói về thứ tình yêu mà Anteros tạo ra. Vì đội bóng ấy đã trải qua một giai đoạn khắc khoải dài, mà trong cái mớ hỗn độn dở đục dở trong ấy, lòng trung thành bật lên sáng rõ.
Chuyện những người như Fabregas, Nasri hay Flamini, nói rằng trái tim tôi thuộc về Arsenal nhưng quay lưng ra đi, đã được nhắc đến nhiều. Họ không đáng trách. Nhân bất vị kỷ, thiên tru địa diệt (Con người mà không sống vì bản thân mình, trời tru đất diệt).
Nhưng Van Persie vẫn ở lại. Anh ở lại như là bức tượng thứ hai của Anteros ở London, đại diện cho một tình yêu chín chắn, trách nhiệm và trung thành. Anh ở lại và tỏa sáng rực rỡ, như một phần thưởng mà Anteros dành tặng cho chàng trai người Hà Lan.
Hai cách yêu, bồng bột và chín chắn, không chỉ được thể hiện ở những cầu thủ Arsenal. Nó còn được thể hiện ở những CĐV của đội bóng này. Rất nhanh, sau sự sụp đổ, đã có những người quay lưng với Arsene Wenger. “Cảm ơn ông vì những gì đã làm, nhưng đã đến lúc nói tạm biệt” – người ta đã giăng nhiều tấm biểu ngữ tương tự như thế ngoài Emirates. Nhưng đêm qua, những người vẫn tin tưởng Wenger, những người biết tôn trọng 15 năm gắn bó cùng ông thày người Pháp, đã có quà.
3. Trước trận đấu này, Wenger vẫn một mực khẳng định rằng, với những gì ông nhìn thấy trên sân tập, những người trẻ ông có đã sẵn sàng chiến đấu. Rất ít người dám tin vào lời ấy.
Nhưng với cái cách mà Walcott đứng lên sau khi đã vấp ngã, tiếp tục đuổi theo quả bóng để ghi bàn, thì có vẻ như Wenger đã đúng. Họ là những đứa trẻ. Nhưng là những đứa trẻ biết đứng dậy khi ngã. Họ có thể chiến đấu.
Arsenal đã vượt qua một bài kiểm tra cực kỳ quan trọng, thứ khiến họ nghiễm nhiên quay trở lại với mục tiêu Top 4 tưởng đã rất xa tầm tay. Cứ nhìn cái cách họ đã thắng, thì thấy rằng khi Wenger nói về “khả năng vô địch”, ông không… nói điêu.
Giữa London là tượng thần Anteros. Giữa London, tình yêu được đền đáp thỏa đáng bằng tình yêu (chứ chưa chắc đã là danh hiệu). Giữa London, người ta có thể sống được bằng niềm tin. Arsenal đã chỉ ra.
BongdaPlus.com